Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2013

ta tự hào đi lên ôi Lừa ơi




Năm 94 anh ghé thăm Paris nhân dịp Festival Cộng đồng Pháp ngữ

Trừ vài bữa được chỗ này kia chiêu đãi, hàng ngày, bọn anh ăn ở nhà ăn tập thể [nhà ăn tập thể zưng rứt sang trọng], ăn theo kiểu buffet.

Nhà ăn rất đông và khá ồn ào. Dân da đen chiếm đa số. Da trắng lác đác. Da vàng [hình như] chỉ có đoàn bọn anh. [Hội nghị các nước nói tiếng Pháp bao gồm các vùng lãnh thổ thuộc Pháp và các nước cựu thuộc địa của Pháp]. Bọn anh ăn uống tao nhã, điềm tĩnh. Ăn bao nhiêu lấy bấy nhiêu. Ăn xong bọn anh mang đĩa của mình tới tận nơi để đồ dơ. Anh để ý, không phải ai cũng tao nhã zư vại. Bọn nhọ ăn vãi tung tóe, ăn xong cắp đít đi, bàn ăn bầy hầy zư đống cứt bò

Có một lần, nhà ăn quá đông, quầy lấy đồ ăn đông nghẹt, đen kịt. Khi bọn anh vẫn đứng lúng túng ngơ ngác, thì một bà phục vụ người Pháp ra bẩu:

@#$#@$%^^&%# .

Bọn anh không hiểu [vốn tiếng Pháp nhõn bông jua với bông soa, sau nài thêm được ma đam với me xừ. Bon jua me xừ, hehe], cứ ngơ ngác ngơ ngác. Thế là madam xăm xăm kéo tay bọn anh lao vut vút, luồn lách qua rừng người rùi ấn bọn anh xuống một bàn trống duy nhất còn sót. Rùi madam lại bẩu:

%$**@#%@^#*#*#^%*@

Bọn anh:

&*^%$#@$^&*%^&$##

Thế mà cuối cùng madam cũng hiểu, nhu cầu của bọn anh chỉ là nước cam, nước táo, sữa tươi, cam ma-zốc, anh đào, và chút bánh sừng bò, hehe [nhu cầu đớp của đám dance ballet zản zị cực]. Madam ngoáy mông tanh tách đi mất hút, lát sau quay lại với một người nữa, trên tay họ là hai khay lớn với 12 phần đớp. Bọn đen zòm zòm, mắt tròn mắt zẹt. Hehe, khỏi cần kể bọn anh sung sướng và tự hào zư lào nhá. [hôm sau, bọn anh đút lót ngay cho madam một quả sơn mài bằng bàn tai [hand], trị giá 2,5 Mẽo, hehe]

Khi đi dạo phố Paris, bọn anh luôn bận áo dài. Mười hai quả áo dài đủ mầu sắc. Tung bai tà áo tung bai. Đẹp vãi zắm. Người Paris nào đối diện bọn anh cũng cười toe toét, rùi bông zua bông soa rối zít tít mù

Lên xe bus [bọn anh được phát quả thẻ, đeo lủng lẳng ở cổ zư chó đeo xích. Thẻ nài được free mọi phương tiện công cộng], người trên xe tíu tít nhường chỗ, tíu tít chém. gió. Lừa charming Lừa beau [là gì? Biết đao?].

Một lần, bọn anh lang thang quá đà, không tìm ra bến bus nói gì bến tào điện ngầm, đường thì hun hút hun hút, giời đã về chiều mà lòng nhớ thương nhiều, bầu trời Paris vần vũ tối sầm. Bọn anh run rẩy nép vầu nhau như bầy gà con lạc mẹ. Bi kịch zất. Bỗng một con van 12 chỗ đỗ xịch, một thằng Tai bước xuống, thằng nài zà zà, nhìu râu, nhìu lông, lông và râu nó bạc bạc, mạt [face] nó tai [hand] nó đỏ au au, nhìn ghê zất. Nó bẩu:

#%@^*&@%@$*@

Bọn anh ngơ ngác ngơ ngác

Nó lại bẩu:

Lừa?

Bọn anh cười cười gật gật như thần kinh chập

Nó kéo cửa xe mời bọn anh lên bằng một cử chỉ vô cùng bặt thiệp. Bọn anh lên xe. Xe bon bon, bọn anh bảo nhau, khéo nó đưa bọn mình đi bán cho động đĩ thời làm sao làm sao? Lo quá lo quá!

Cuối cùng, nó không bán bọn anh, mà chở về khách sạn nơi bọn anh tá túc, hehe.

*


Trên đây chỉ là giải nghiệm của chuyến làm khách Paris trong ba tuần. Anh còn nhiều giải nghiệm tâu nhã và bặt thiệp nơi giời Tai, kể hết sẽ quá zài zòng.

Kể câu chiện trên, anh chỉ muốn nói rằng, tuy chúng ta là Lừa, nhưng nếu chúng ta quán triệt tinh thần của con người, cư xử như những con người, chúng ta sẽ không khác con người nhiều lắm.

Nhưng một sự thật đau cả khấu đuôi, là, Lừa như bọn anh, dường như, là loài sắp tiệt chủng. Đcm thế mới đao. Không tin? Mời đọc. Đây nữa

1 nhận xét:

  1. cô nào cũng xinh! Nhìn cách đứng chụp hình đã thấy toát lên cốt cách tao nhã :D

    Trả lờiXóa